CHƯƠNG 2: KHẢO NGHIỆM THỰC LỰC
Mặt trời sớm đã lên, nắng chiếu qua khung cửa sổ tới mắt của Bạch Thiên, hắn lờ mờ tỉnh dậy tựa như thể ngày hôm qua chưa từng tồn tại. Đúng là một giấc ngủ có thể khiến cho người ta quên sạch đi mọi thứ.
Từ trong mơ màng, Bạch Thiên tỉnh lại, một tiếng thở dài mệt mỏi chào ngày mới bắt đầu, hắn ngồi dậy trên chiếc giường có phần cũ kĩ và ọp ẹp, một tiếng ngáp dài đập tan sự tĩnh lặng của căn phòng.
Hắn hít một hơi thật sâu chào mừng ngày mới, nhưng một luồng linh khí nồng đầm chạy thẳng vào mũi, làm hắn ho sặc sụa.
“Ở đây linh khí thật nồng đậm, chưa chắc ở chỗ ta bằng một thành ở nơi này”
Bỗng dưng từ trong túi đồ của Bạch Thiên phát ra một luồng ánh sáng. Đó chính là ánh sáng của tờ giới thiệu về học viện Light, hắn lấy tờ giấy đó ra.
Từ trên tờ giấy hiện ra một tấm bản đồ, ở giữa tâm của tấm bản đồ chính là một hình tròn màu xanh, lấy chính hắn làm trung tâm và hướng đến một công trình to lớn, mà công trình đó chính là thứ được gọi là “Học viện Light”.
Bạch Thiên ra khỏi quán trọ, tiến theo hướng dẫn của bản đồ, đồng thời vừa đi vừa hấp thu và dung nạp linh khí.
“Kỹ năng nhận được: Hấp Thu Linh Khí”
Tiếng nói đêm qua lại vang lên trong đầu Bạch Thiên một lần nữa, làm hắn đứng sững người.
“Ngươi là ai? Tại sao ta có thể nghe được ngươi?”
“Hệ thống” – Một tiếng trả lời cụt ngủn và không có âm thanh gì xuất hiện sau đó nữa.
“Hệ thống? Chỉ thế thôi à, đừng có khinh người quá đáng, ngươi ở đâu xuất hiện cho ta” – Bạch Thiên giận dữ, nhưng mà chẳng có ai đáp lại hắn cả, chưa kể người ở xung quanh nhìn hắn nói chuyện một mình như bị khùng vậy.
Lúc này hắn mới để ý thấy người xung quanh đang dừng lại nhìn chằm chằm vào mình, hắn đỏ mặt cười trừ rồi vội vã bỏ đi.
Thành phố này tương đối nhộn nhịp, dù người dân không nhiều. Mà người đi trên đường đủ các kiểu người, có dân thường, có lính canh, có những người mặc giáp được gọi là mạo hiểm giả.
Ở xung quanh 2 bên ven đường là những cửa hàng nhỏ của các thương nhân, hay của người dân ở trong thành phố.
Sau một lúc, Bạch Thiên tới được học viện Light. Nơi này nằm ở phía rìa thành của thành phố, đi qua cây cầu nhỏ, ở dưới là một rạch nước sau đó đi một chút là vào tới nơi đăng ký nhập học.
Hắn được hướng dẫn viết vào một tờ giấy thông tin cá nhân, nhưng đến lúc viết tên thì thay vì viết là Bạch Thiên hắn lại đổi tên mình thành White.
Sở dĩ hắn đổi tên bản thân thành White bởi vì hắn quy đổi một phần tên của bản thân ra ngôn ngữ thế giới này để thuận tiện cho việc giao tiếp.
Hoàn thành thủ tục xong hắn được một tu nữ trẻ tuổi dẫn đến một căn phòng nhỏ, trên bảng hiệu căn phòng có ghi là “Phòng Tập Luyện”. Ở đây có những học viên đang chờ để sẵn sàng tham gia cuộc khảo niệm năng lực.
Mà đang đứng chờ ở giữa phòng đó chính là một người trung niên, cơ thể to lớn cùng với cơ bắp, trên tay người này đang giữ một thanh đại kiếm bằng gỗ, một loại kiếm cầm bằng hai tay.
“Ta là Kiel, người sẽ khảo nghiệm năng lực của các học viên, đây chỉ là một buổi khảo nghiệm năng lực nên đừng có căng thẳng. Mặc dù ta chỉ dùng 3 phần sức lực nhưng sẽ không nương tay nên hãy cẩn thận”
“Người đầu tiên: Karl” – Nữ tu sĩ nhẹ nhàng gọi tên người đầu tiên, tiếp đến là một cậu bé từ từ đi lên và chọn vũ khí cho mình.
Trận đấu giữa Kiel với Karl bắt đầu nhưng chỉ với một cú vung kiếm dứt khoát Kiel đã đánh bật Karl.
“Loại” – Một câu nói dứt khoát không hề có phần do dự của Kiel.
Từng người từng người một bước lên những chẳng ai đỡ nổi một đòn của Kiel.
Lượt của Bạch Thiên đang dần đến gần, trước lượt của hắn là một người có tên Alonso.
Alonso và Kiel bắt đầu giao chiến, Kiel vung thanh đại kiếm của mình lên rồi đánh xuống, ngay lúc này Alonso đưa ngang thanh kiếm của mình lên chặn được một đòn của Kiel. Sau khi chặn đòn thành công Alonso chém một vòng cung xuống mắt cá chân của Kiel sau đó đạp xuống đất rồi nhảy ra sau.
Cùng với đó là một vầng quang nhẹ hiện lên bao quanh người Alonso, và cậu ta tiếp tục tiến tới trước và tấn công liên tục vào Kiel.
“Phân tích: Cường hóa thân thể”
“Nhận được: Cường hóa thân thể: Khóa”- Giọng nói của hệ thống lại vang lên trong đầu Bạch Thiên một lần nữa, hắn giật mình ngạc nhiên r thầm nghĩ
“Bông đùa nhau hả? Ngồi xem mà cũng học được kỹ năng sao ?.”
Quay trở lại trận chiến, Kiel lại lần nữa vung lên thanh kiếm của mình nhưng lần này không giống lần trước, một áp lực khủng khiếp đè nặng lên sân đấu làm cho Alonso bất động, và rồi thanh kiếm của Kiel hạ xuống, Alonso gục ngã.
Tu sĩ ở bên này nhìn vào Kiel, Kiel nhẹ nhàng gật đầu tỏ ý người này được nhận.
Lượt đấu cuối cùng chính là của Bạch Thiên, hắn chọn cho mình một cây thương gỗ, cây thương cán dài này có thể chịu được sức đè của một đứa trẻ mà không gãy.
Trận chiến lại một lần nữa bắt đầu, phía bên kia Kiel tỏa ra uy mãnh của mình để đè nén Bạch Thiên và anh ta còn chẳng di chuyển vì thấy lượt học viên này chỉ có đúng 1 người lọt vào mắt.
Nhưng mà Bạch Thiên đâu có giống những học viên khác, hắn chỉ mất đi linh khí nhưng mà sát khí cùng kiếm khí là do kỹ năng mà tạo thành chứ không phải hấp thu của trời đất.
Bạch Thiên tỏa ra sát khi nồng đậm phản lại áp lực của Kiel, Kiel cảm nhận được áp lực của mình đang bị chống cự mãnh liệt và có phần ngang bằng thì miệng nở một nụ cười nhẹ.
Đây không phải là nụ cười có ý khinh thường, mà lúc này anh ta đã nhận ra rằng Bạch Thiên là một người có tiềm năng nhất trong lượt học viên hôm nay.
Bạch Thiên cầm cây thương của mình lao tới Kiel chủ động tấn công, Kiel đưa thanh kiếm mình lên cao, áp lực càng tăng mạnh, bây giờ ở gần mới cảm thấy rõ hơn áp lực của Kiel tựa như một ngọn núi lớn vậy.
Bạch Thiên không giảm tốc độ ngược lại lại còn cố gắng tăng nhanh hơn, một khắc khi Kiel hạ kiếm xuống thì Bạch Thiên trượt qua giữa 2 chân và ở sau lưng của Kiel.
Lợi dụng vết thương mắt cá chân của Alonso để lại, Bạch Thiên dùng thương đâm mạnh vào nó, nhưng mà Kiel cũng là người có kinh nghiệm chiến đấu. Anh ta vung kiếm ngang theo 1 nửa hình tròn và trúng vào Bạch Thiên.
Bạch Thiên bị đẩy lùi ra sau tuy nhiên hắn đã dùng cán thương để cản được đòn tấn công và dùng đuôi thương để đẩy giảm lực vào tường.
Lần này hắn không trực tiếp tấn công nữa mà là dùng lực phóng thương rồi tiến tới tấn công. Cây thương bay thẳng tới Kiel nhưng chỉ với động tác nhẹ Kiel đã có thể chém cây thương bay ra.
Sau khi cây thương bay lên không trung thì tiếp theo là sự xuất hiện của Bạch Thiên, hắn tay không tấc sắt lao nhanh tới, nhưng kết cục thì không khác cây thương kia là bao, bị chém đẩy ra đập mạnh vào tường.
Tiếng răng rắc ở phần sườn vang lên, nhưng mà hắn đã có tính toán, sau khi cây thương kia bay lên hay đã dùng chút linh khí ít ỏi tập hợp được trong lúc đi tới đây dùng ngự lực để điều khiển cây thương kia.
Ngay một giây hắn đập vào tường thì cây thương kia lại lao nhanh tới Kiel làm cho anh ta bất ngờ không kịp phản ứng và bị cây thương đâm trúng người.
Mặc dù không tạo ra thương tổn gì nhiều nhưng mà cây thương cuối cùng đã đánh trúng được Kiel.
Kiel đi tới nơi Bạch Thiên đang nằm đưa tay ra kéo Bạch Thiên dậy.
“Nhóc tên là gì?” – Kiel hỏi
“Bạ …. White, cháu tên là White”
“White hmmm, một cái tên lạ nhưng ta sẽ nhớ cái tên này, nhóc làm tốt lắm”
Kiel đưa Bạch Thiên đến phía Tu Nữ, sau đó gật đầu với Tu Nữ rồi đi dần khuất bóng ra khỏi cửa.
“Nếu mà đây là thực chiến thì có lẽ cây thương kia không chỉ đâm ở ngoài da”- Kiel nghĩ trong lúc đi trong lòng còn có phần chút bất ngờ pha hoảng sợ.
Quay trở lại với Bạch Thiên, hắn được Tu Nữ dùng kỹ năng của thế giới này chữa trị rồi được dẫn vào nơi ở và sắp xếp cho chỗ của mình.